Ngày đầu đi làm, sau khi nhận thẻ nhân viên và điện thoại từ phòng hành chính, tôi được dẫn lên phòng làm việc ở tầng 18 của toà nhà Garden Air Tower, ở quận Chyoda, Tokyo. Văn phòng làm việc khác xa so với những gì tôi đã nghĩ về một trung tâm nghiên cứu. Đó là một văn phòng lớn gồm nhiều dãy bàn kê song song. Ở đầu mỗi dãy là bàn làm việc của quản lý. Điều làm tôi ngạc nhiên nhất là không hề có vách ngăn giữa các dãy hay giữa có bàn làm việc. Bàn làm việc của tôi nằm ở chính giữa, bên trái tôi là một nhân viên người Trung đã làm việc được 4 năm. Bên phải là các 派遣社員, các nhân viên đến từ các công ty khác để trợ giúp công việc cho chúng tôi. Họ đều là những nhân viên đã khá lớn tuổi, chắc phải trên 50. Ngồi đối diện tôi là một người Nhật, chuyên về các hệ thống quản lý dữ liệu. Nhóm tôi còn có hai người Nhật nữa.
Ngồi vào bàn, đang cài đặt máy tính thì tôi được thông báo vào họp. Đây là một trong hai buổi họp hàng tuần của nhóm tôi. Nội dung chính là cập nhật lại tình hình làm việc của nhóm. Vì là hôm đầu tiên tôi đến nên quản lý của tôi cũng tham gia.
Buổi trưa được nghỉ một tiếng, tôi đi ăn trưa ở một cửa hàng mỳ ở gần công ty. Ăn uống xong, tôi quay lại làm việc. Giờ làm việc là từ 9h sáng đến 5 rưỡi chiều, nhưng đến giờ mà tôi không thấy ai về cả. Làm việc tiếp đến 8h thì công ty phát loa thông báo là mọi người sắp xếp công việc rồi về trước 8h. Lúc này mọi người mới dọn dẹp đồ đạc rồi ra về. Tôi cũng thu dọn hành lý, chào những người đang còn ở lại, rồi đi bộ về phòng trọ cách công ty khoảng 2Km.
Tuần đầu tiên tôi chủ yếu ngồi học về các hệ thống của công ty, đăng ký tài khoản, và mua thiết bị làm việc. Những việc này cậu bạn người Trung giúp tôi rất nhiệt tình. Nhìn vào lịch làm việc của anh trưởng nhóm, tôi tự hỏi không biết anh lấy thời gian đâu mà làm nghiên cứu nữa. Mỗi ngày anh đều phải tham gia 4 đến 5 cuộc họp, mỗi cái phải một tiếng. Tôi chỉ thỉnh thoảng thấy anh ngồi ở bàn làm việc. Các nhân viên như tôi ít hơn, một tuần chỉ có từ 3 đến 4 cuộc họp. Còn đến mức quản lý thì khỏi phải nói, đi họp cả ngày. Ở công ty tôi, thứ 4 là ノー残業デー, tức là ngày không làm thêm. Ngày này, đến 5 rưỡi chiều là sẽ có loa thông báo bảo mọi người về. Thực tế là tôi không thấy ai về lúc 5 rưỡi chiều cả, vẫn đến 8h thì mọi người mới ra về.
Hàng ngày tôi về đến nhà khoảng 9h tối, ăn uống rồi tắm rửa dọn dẹp xong cũng đến 10 rưỡi, 11h tối. Những người đi làm xa thì chắc còn muộn hơn. Thế này tôi càng hiểu rõ là ở Nhật, nếu lập gia đình và có con, thì một trong hai người phải ở nhà. Vì nếu không thì không có ai chăm con cả. Trên đường đi làm về tôi gặp rất nhiều bà mẹ đón con bằng xe đạp, thỉnh thoảng còn thấy con đạp xe theo sau, chắc là đứa lớn hơn.
Những khó khăn luôn xuất hiện khi chuyển môi trường làm việc. Phần tới tôi sẽ mô tả rõ hơn về làm nghiên cứu ở KDDI Research.
Welcome to my personal blog. I write to share what I learned, experienced, and created.
Monday, November 4, 2019
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Năm 2022 nhìn lại
Một năm bận rộn cũng sắp kết thúc. Để bố kể cho Sóc nghe về năm nay của nhà mình nhé. Nửa đầu năm là thời gian mà cả bố mẹ đều lao đầu vào c...
-
Behavioral Targeting là gì? Chắc hẳn đã có nhiều lần bạn cảm thấy khó chịu và phải tắt các quảng cáo không phù hợp khi đang lướt web. Beh...
-
Albert Einstein được xem như là một trong những nhà bác học vĩ đại nhất mọi thời đại. Tên của ông đồng nghĩa với thiên tài (genius). Hai c...
-
Phần lớn tiếng Nhật tôi học được là từ việc xem các chương trình Tivi, đặc biệt là các chương trình hài. Hồi mới sang Nhật, có một bạn sinh...
No comments:
Post a Comment