Tôi đến Thái Lan vào một ngày giữa tháng 6. Sân bay Bangkok Suvarnabhumi
rất đông đúc, tôi mất khoảng 1 tiếng để làm thủ tục hải quan và lấy hành
lý. Sau đó, tôi đến quán ăn tên là Magic
Food Court ở ngay tầng 1 của sân bay để ăn trưa trước khi về khách sạn. Đường sắt
trên cao nối liền sân bay và trung tâm thành phố nên tôi có thể nhìn được toàn
cảnh Bangkok từ trên tàu. Cảm nhận đầu tiên của tôi là có rất nhiều khu nhà cũ,
bị bỏ hoang đan xen giữa những khu nhà cao tầng. Cảm giác như không có sự phát triển nào từ lâu lắm rồi. Trên đường
là hàng dài xe ô tô mà phần lớn là xe taxi với đủ màu sắc. Vì sau khi xuống tàu
tôi phải đi taxi về khách sạn nên tôi nhìn xem loại taxi nào phổ biến. Tôi thấy loại taxi màu xanh vàng phải chiểm hơn một nửa số taxi tôi nhìn thấy trên đường,
tôi nghĩ đây chắc là hãng taxi phổ biến ở đây. Càng tiến vào trung tâm Bangkok,
số nhà cao tầng cũng ngày càng tăng nhiều, có vẻ như
khu trung tâm phát triển hơn vùng ngoại ô rất nhiều.
Xuống tàu ở ga Phaya Thai, tôi bắt xe taxi để đi về khách sạn. Chúng
tôi bắt một taxi ở gần cửa ga sau khi chứng kiến một đoàn tàu chờ người
đi bộ qua đường hết mới đi tiếp. Tôi cũng thấy có một cửa hàng seven eleven ở
ngay cạnh ga tàu. Trước khi đến Bangkok, một người bạn từ thái lan đã nhắc
chúng tôi chỉ nên lên taxi nào có bật meter. Để tránh bị chèn ép giá, chúng tôi
đã đi xa 1 đoạn cách nhà ga. Khi thấy một chiếc taxi đang đỗ bên đường có màu
xanh vàng với biển ghi chữ “taxi-meter” ở trên nóc. Cửa xe mở ra, tôi đưa địa chỉ
khách sạn cho người lái xe, anh ta xem một lúc rồi bảo 500 bạt (~350 nghìn). Chúng
tôi có yêu cầu bật meter, nhưng anh ta không đồng ý. Như vậy là không có bật
meter gì cả L.
Tôi biết giá như thế cũng là quá cao so với khoảng cách chỉ hơn 8Km tới khách sạn,
nhưng vì mọi người đều mệt nên chúng tôi chấp nhận và lên xe. Đến giờ chúng tôi
mới nhận ra là lúc đấy chúng tôi đã bắt taxi trước 1 khách sạn. Điều này khiến
giá taxi cao hơn và không yêu cầu được họ mở meter. Đường phố Bangkok rất đông
nên phải mất hơn 30 phút chúng tôi mới về đến khách sạn. Phòng khách sạn khá rộng
rãi, tôi cất dọn hành lý sau đó đi ăn ở quán Kura Apron. Quán ăn này do một bạn
người Thái giới thiệu, quán khá sạch sẽ, có điều hòa, giá cả phải chăng, thức
ăn rất phù hợp với người nước ngoài. Tôi đọc thông tin, thì quán do 5 chị em mở.
Có một người tên là Aunty Dang là người đã nấu cho hoàng gia ăn.
Ngày thứ hai ở bang kok, chúng tôi đi thăm cung điện hoàng
gia và khu chùa lân cận. Chỗ chúng tôi ở gần nên đi bộ là có thể đến nơi được.
Thời tiết ở bang kok rất nóng, khoảng 35-36 độ. Các quán ăn nhỏ có rất nhiều ở
hai bên các con đường nhỏ, bán các loại cơm bình dân, phở. Nhìn qua thì tôi thấy
rất nhiều món nướng mùi rất thơm, giống như ở Hà nội. Ở chỗ dừng đèn đỏ, tôi
còn thấy rất nhiều sóc trên cây bên đường, chúng thoăn thoắt chuyền giữa các
cành cây, giờ tôi mới thực sự hiểu câu “nhanh như sóc”. Dọc đường đi đến cung
điện có rất nhiều cây me, vỉa hè đường phố rất sạch sẽ, và trước phần lớn các
tòa nhà đều treo ảnh của vua Rama X, vị vua đang trị vì của thái lan, cũng như
các thành viên trong hoàng tộc. Màu vàng và tím có vẻ như là màu của hoàng gia
thái lan, vì tôi thấy hai màu này là màu chủ đạo để trang trí xung quanh các bức
ảnh. Chỗ tôi đến đầu tiên là Grand Place, đây là nơi ở trước đây của nhà vua,
hiện nay biến thành địa điểm du lịch. Grand Place là một khu phức hợp gồm hơn
30 công trình phật giáo lớn nhỏ, bên ngoài được trang trí chủ yếu bằng họa tiết
màu vàng rất đẹp và tinh xảo. Cách Grand Place khoảng 700 mét là chùa Wat Pho,
nơi được xem là một trong những ngôi chùa linh thiêng nhất ở Bangkok. Tôi vào
thăm quan bức tượng phật nằm nổi tiếng và thực sự bị ấn tượng bởi kích thước của
bức tượng này. Nó phải dài đến 50 mét và chiều cao khoảng 15 mét. Khung cảnh
trong chùa rất đẹp với nhiều cây xanh tỏa bóng nên dù trời rất nắng nhưng bên
trong chùa khá mát mẻ. Ngoài ra, có rất nhiều đỉnh tháp nhọn cao vút trên nền
trời xanh rất ấn tượng.
Ngày thứ ba ở bang kok tôi đi thăm một khu chợ tên là Get it
Supermarket ở gần khách sạn. Trên đường đi, lần đầu tiên tôi thấy các nhà sư đi
khất thực. Ngoài ra tôi cũng bắt gặp rất nhiều người dân bản địa dừng lại chắp
tay cầu khấn trước cổng chùa, dù là họ chỉ đi ngang qua. Con phố dẫn đến khu chợ
được lấp đầy bởi những xe bán hàng từ các loại hoa quả, chè, đến các món rán nướng,
các quán ăn bình dân, đồ lưu niệm và cả xổ số. Cũng như ở việt nam, siêu thị bán
rất nhiều loại mặt hàng. Tôi tìm mua một ít dầu gió thái lan và một ít xoài khô
để mang về làm quà. Buổi chiều, tôi đi ra khách sạn tên là Madarin Hotel, cách
khách sạn tôi ở khoảng 5Km. Ngồi trên xe taxi, nhìn đường phố bang kok và hà nội
rất giống nhau, từ các quán sá, đến cây cối bên đường. Đầu mùa hè nên tôi còn nhìn
thấy lác đác có những cây phượng nở hoa. Đường phố rất đông đúc với phần lớn là
xe ô tô. Trong số xe ô tô trên đường thì chắc phải có đến một nửa là xe taxi với
đủ loại màu sắc sặc sỡ. Điều này cũng dễ hiểu vì bang kok thu hút rất nhiều
khách du lịch quanh năm. Sau khi từ khách sạn Madarin về, tôi đi ăn tối ở quán Kura
Apron. Trên đường đi tôi gặp nhiều xe hàng bán thịt nướng mùi thơm phức, giống
như trên đường tạ quang bửu vào buổi chiều. Tôi dừng lại và mua một ít thị nướng.
Anh chủ quán thấy chúng tôi là người nước ngoài thì hỏi tôi ngay là có phải muốn
mang về (take away) không bằng tiếng Anh. Tôi bảo đúng như vậy và chọn 6 miếng
thịt nướng và một phần tai lợn nướng. Thịt nướng ở đây có vị khá ngọt và thơm,
ăn rất ngon. Vào các quán ăn ở thái lan tôi nhận ra là họ ăn rất nhiều ớt và đường.
Trước mỗi quán đều có đặt một bát tô to đựng ớt khô và một bát tô to đựng đường.
Tôi đã bắt gặp một anh người bản địa xúc 2 thìa to ớt và một thìa đường cho vào
bát phở vừa gọi xong.
Tôi đến trung tâm thương mại Terminal 21 trong ngày cuối
cùng ở bang kok, đây là một tòa nhà 5 tầng với mỗi tầng được trang trí theo phong
cách của một thành phố trên thế giới. Tầng năm của tòa nhà này có rất nhiều
quán ăn với giá rất rẻ, từ 30-50 bạt cho một món. Thức ăn ở đây khá ngon và rất
đa dạng. Lần đến Thái này tôi khám phá thêm được một món ăn ưa thích nữa là món
xôi xoài. Xôi thì rất thơm vị nước dừa và mềm, còn xoài thì rất ngọt, đúng với
khẩu vị của tôi. Nhưng cơm của thái rất cứng, khô. Nên thường các món ăn họ thường
rưới thêm nước xốt vào. Điều này làm tôi khá thất vọng vì gạo thái bán ở bên việt
nam ăn rất ngon. Khoảng hai giờ chiều tôi lên xe taxi về khách sạn. Đi được khoảng
3-4Km thì xe taxi bắt đầu dừng lại và không nhúc nhích được vì tắc đường, cuối
cùng sau hơn 2 tiếng ngồi trên taxi tôi mới về được đến khách sạn. Chính vì trải
nghiệm này nên tôi quyết định đi ra sân bay ngày hôm sau bằng tàu thay vì bằng
taxi như dự định ban đầu.
Dù vẫn còn nhiều địa điểm chưa đi được và nhiều món ăn chưa
có dịp thưởng thức, thái lan là đất nước tôi thích nhất trong các nơi đã đi.
Con người ở đây thân thiện và nhẹ nhàng, thức ăn ngon, và giá cả rất vừa phải.
Hy vọng sẽ có một ngày được trở lại Thái lan để khám phá thêm về đất nước này.
No comments:
Post a Comment